31 thg 8, 2013

NHẬP NHÒA GIÔNG BÃO


Thân tặng TLT 

Em cam chịu để dòng đời đưa đẩy
Hay vì chạy theo cái giống tựa tình yêu?
Tôi gặp em trong bóng ngả xế chiều
vương ngọn gió thu, đơm vàng sợi tóc.

Nắng quái nhuộm lênh lang tiếng khóc
Nỗi khổ đau giằng xé nát lòng.
Cả thời thanh xuân tất tả, long đong,
Ươm hy vọng trên đất cằn thất vọng.

Em cứ tưởng
           đã được yêu,
                       được sống,
được ru con
            trong êm ả,
                          dịu dàng.
Nào ngờ đâu
             tồi tệ,
                  phũ phàng,
Khoác tấm áo
                giống tình yêu,
                               ập đến.

Đã chấp nhận
đành tỏ ra bịn rịn.
Khỏa lấp âu lo
bằng buồn giận, đơn côi.
gói tình yêu
cất xuống đáy cuộc đời,
nén dòng lệ,
bằng lòng sống thực.

Nhưng vẫn nghe trong cồn cào, uất ức
bản tình ca rạo rực khát chờ,
vẫn vọng về trong những giấc mơ:
một nửa của em chập chờn thầm gọi.

Ngược dòng đời thường, bước vào huyền thoại.
Chuyện ngày xưa bà kể đêm đêm.
Hoàng tử hiện về trong ngọn gió êm đềm
hòa sắc lung linh, hào quang huyền ảo.

Phía góc trời xa, nhập nhòa giông bão…