31 thg 8, 2013

NHẬP NHÒA GIÔNG BÃO


Thân tặng TLT 

Em cam chịu để dòng đời đưa đẩy
Hay vì chạy theo cái giống tựa tình yêu?
Tôi gặp em trong bóng ngả xế chiều
vương ngọn gió thu, đơm vàng sợi tóc.

Nắng quái nhuộm lênh lang tiếng khóc
Nỗi khổ đau giằng xé nát lòng.
Cả thời thanh xuân tất tả, long đong,
Ươm hy vọng trên đất cằn thất vọng.

Em cứ tưởng
           đã được yêu,
                       được sống,
được ru con
            trong êm ả,
                          dịu dàng.
Nào ngờ đâu
             tồi tệ,
                  phũ phàng,
Khoác tấm áo
                giống tình yêu,
                               ập đến.

Đã chấp nhận
đành tỏ ra bịn rịn.
Khỏa lấp âu lo
bằng buồn giận, đơn côi.
gói tình yêu
cất xuống đáy cuộc đời,
nén dòng lệ,
bằng lòng sống thực.

Nhưng vẫn nghe trong cồn cào, uất ức
bản tình ca rạo rực khát chờ,
vẫn vọng về trong những giấc mơ:
một nửa của em chập chờn thầm gọi.

Ngược dòng đời thường, bước vào huyền thoại.
Chuyện ngày xưa bà kể đêm đêm.
Hoàng tử hiện về trong ngọn gió êm đềm
hòa sắc lung linh, hào quang huyền ảo.

Phía góc trời xa, nhập nhòa giông bão…   

9 thg 7, 2013

CA DAO THỜI NAY: ĐỪNG NÊN

      Tình cờ nhận được một cú điện thoại của người chưa quen biết bao giờ hỏi tôi về việc tổ chức buổi giao lưu: “BẾN TÌNH NGƯỜI ĐẤT TỔ MÙA HÈ 2013”. Anh ta tỏ ra băn khoăn về nội dung giới thiệu tập thơ mới của nhà thơ Ngô Thái liệu có hàm ý cá nhân không và có ý yêu cầu nhà thơ phải bỏ tiền ra mời anh em về dự thay cho việc đóng góp kinh phí tự nguyện. Thật tiếc rằng anh ta không đọc kỹ nội dung của buổi giao lưu và còn cố tình tung lên mạng những ý kiến cá nhân hẹp hòi nông cạn. Tôi không trả lời qua điện thoại mà thay vào đó, từ “a lô cảm xúc” chảy ra dào dạt những ngôn từ thi tứ. Vì vậy mới có bài “ca dao thời nay” như sau mời các bạn cùng xem và tha hồ phán xử ạ !




ĐỪNG NÊN

Khi chưa hiểu rõ ngọn ngành
Đừng nên bới lá, vin cành, bắt sâu
Đêm dài hỏi được bao lâu?
Lòng sông rộng hẹp qua cầu mới hay.

Ngày xưa có chuyện thế này:
Mấy ông mắt kém khoe bày chuyện voi
Một ông túm được cái vòi
“Voi như đỉa ở mương, ngòi thế thôi”
Một ông xúc cảm bồi hồi
Sờ chân, thảng thốt: “Eo ôi cột đình!”.
Một ông khẳng định đinh ninh:
“Voi như cái quạt” bởi mình sờ tai…

Ai ơi! Lớn, nhỏ, ngắn, dài
Chưa đong, đo, đếm mấy ai tỏ tường
Vì sao gánh chịu tai ương?
Vì sao khốn đốn khôn lường khổ đau.

Nguyên nhân mọi nỗi u sầu,
Đều do cái đầu chẳng chịu nghĩ suy.
Ghen ăn, tức ở, so bì…
Hỏi xem mình đã làm gì tốt chưa?

Tình đời lúc nắng, khi mưa,
Đừng nên nghĩ cạn, nói bừa bạn ơi !

NGÔ TOÀN THẮNG

23 thg 5, 2013

CẢM KHÚC TÌNH THƠ



Thưa các bạn!
        Tình yêu là một hiện tượng xã hội mà mỗi chúng ta chỉ có thể cảm nhận được một khía cạnh nào đó thôi. Tôi dám chắc rằng không một ai trên thế gian này hiểu hết được tình yêu. Huyền thoại Hy lạp cũng đề cập tới tình yêu từ rất xa xưa đại loại thế này: Mỗi con người dù là nam hay nữ đều chỉ là một nửa của con người hoàn hảo. Khi ấy con người hoàn hảo với sức mạnh và khả năng phi thường có thể làm ra mọi thứ và đủ điều kiện làm bá chủ thiên hạ. Bởi vậy một số vị thần đã họp bàn và quyết định chẻ đôi con người hoàn hảo thành hai nửa, quăng mỗi nửa một nơi. Nhưng khát vọng hoàn hảo đã khiến hai nửa tìm về với nhau. Cuộc đi tìm ấy gọi là tình yêu…  
Theo tôi khái niệm về con người hoàn hảo là phải biết học tập, lao động làm ra của cải vật chất, tinh thần, sinh con để duy trì nòi giống và góp phần xây dựng cộng đồng bình an, hạnh phúc. Vì vậy con người phải lập gia đình, hình thành những tế bào của xã hội. Khi tìm được một nửa của mình họ quyết định cùng nhau xây dựng và vun đắp tổ ấm bình yên để thực hiện khát vọng vốn đã tiềm tàng trong mỗi nửa. Tình yêu là keo dính kết hai nửa đó, tình yêu đích thực và bền chặt thì hạnh phúc mới tươi thắm, chan hòa. Đương nhiên đã, đang và còn sẽ xảy ra cảnh nhận nhầm một nửa vì không có tình yêu đích thực. Hậu quả thật khôn lường và đa dạng theo chiều hướng phân ly hoặc buộc phải chấp nhận sự tồn tại trong chán nản, ủ ê, bất hạnh.
Chúng ta phải thừa nhận đó là một thực trạng không mới nhưng vẫn làm nhức nhối tâm can bao người, nhất là những người chỉ biết yêu mà không phân biệt rõ khái niệm thế nào là: Tình yêu đích thực. Theo tôi có lẽ nên hiểu nôm na thế này: Đó là những suy nghĩ và hành động có mục đích chân chính, trong sáng, rõ ràng với một thái độ trung thực. Hai nửa của một sự vật và hiện tượng tác động không ngừng, tự mình, tự nhiên và tự do; vì nhau, cho nhau và không vụ lợi. Sẵn sàng hy sinh tất cả để xây đắp và gìn giữ món quà thiêng liêng của thượng đế đã ban tặng cho con người – Tình yêu đích thực.
Mời các bạn cùng đồng cảm và chia sẻ với những hoàn cảnh éo le đó. Riêng tôi xin chia sẻ bằng những cảm xúc mộc mạc trong bài thơ dưới đây. Mong các bạn cùng cảm nhận và góp ý bổ sung thêm cho hoàn hảo ạ.
         Xin ghi nhận và đa tạ.

CẢM KHÚC TÌNH THƠ

                Thân tặng những mảnh đời dang dở

Anh đọc được khúc tình thơ em viết,
tình cờ trong khoảnh khắc nhập nhòa,
chợt nhận ra bao trăn trở, xót xa,
đang hành hạ một mảnh đời oan trái.

Em vô tư đặt cả thời con gái
vào một nơi không phải nửa của mình.
Đổi ngọt ngào, thơm thảo, trắng trinh
đành phải nhận những đắng cay, chua chát.

Dòng đời vẫn trôi xuôi ào ạt.
Riêng tình em chảy ngược về nguồn.
Nén tủi hờn, ngăn dòng lệ trào tuôn
ru nỗi buồn ngủ yên để sống và tồn tại.

Điều duy nhất em được là: “Bớt dại,
sau những điều cử tưởng mình khôn”.
Thương thân nhiều nhưng không thể nào hơn
bằng tự giận chính mình em ạ.

Phía trước còn biết bao nghiệt ngã,
phải trái, trắng đen, điên đảo khôn lường.
Em đang đi đến ngã ba đường,
trong giông bão, giữa màn đêm chập choạng.

Cả hai ngả đều chập chờn, chạng vạng.
Không thể dừng chân, không thể đợi chờ,
không thể vô tư, không thể dại khờ…
chỉ được chọn một trong hai lối rẽ.

Sẽ tiếp tục nhận những điều buồn tẻ,
nếu lại nhầm: lý trí với lương tâm!
Hãy nghe trong đêm tiếng thì thầm, xa xăm, 
lời tiên tổ vọng về mách bảo:

“Tất cả đang chờ bên kia dòng Uẩn Ảo.
Tình yêu đích thực mới có phép nhiệm màu
xua tan bão giông, bắc những nhịp cầu
đưa ta đến những bến bờ hạnh phúc”.

Câu hỏi lớn: Ôi tình yêu đích thực ???
Không chỉ mình em tìm được cách trả lời.
Có nên tin không:“…muôn sự tại trời…”?
“…nhân định thắng thiên…”?
                               Mình cùng suy ngẫm.


             Chiến sĩ – Nghệ sĩ: Ngô Toàn Thắng 

1 thg 5, 2013

ĐÒ ƠI !



Trong những cuộc hành trình tiến về phía trước, không phải lúc nào cũng thuận lợi như ý ta mong muốn. Nhiều khi phải chấp nhận đợi chờ, thậm trí phải chịu khổ nhục để tồn tại và cầu mong phát triển. "Con Đò" quê tôi nhẫn nại, lầm lì nằm đó không cần biết ai sẽ đến và ai sẽ ra đi. Đò chỉ làm nơi dừng chân nghỉ tạm và đánh dấu, ghi nhận những ai đã từng đến và làm nghĩa vụ của một nhân chứng bất đắc dĩ thế thôi.
“Con Đò” ẩn dụ nhiều nhậy cảm vừa thật lại vừa hư. Cuối cùng ta vẫn nhận ra đó là nơi đưa ta đi nhưng chưa hẳn đã đón ta về… Đò ơi !!! 

27 thg 3, 2013

"ĐA THẦN" TỰ SỰ




CÂY ĐA LỊCH SỬ QUÊ NHÀ
Ảnh: NSNA Ngô Toàn Thắng
-------------------------------------------
Thưa các bạn!
Dân tộc ta vẫn thường quan niệm: "Thần cây đa, ma cây gạo".  Làng quê Việt nam, nơi nào cũng có những cây đa, bến nước, sân đình...dù rằng ngày nay trong trào lưu "đô thị hóa", một số nơi có thể không còn nhưng trong lòng dân quê thì không thể mất. Quê tôi vẫn còn cây đa nhưng đã đổi tên thành: Cây đa lịch sử. Những lần về thăm quê, chúng tôi vẫn đến nơi này dưới gốc cây dâng đầy bao kỷ niệm để nghe lời tâm sự của Đa Thần. Mời các bạn cùng nghe !

3 thg 3, 2013

TÌM EM NƠI ĐÂU ?




                             Gửi người chưa gặp bao giờ

    Tình cờ anh được biết về em
    Qua nhịp cầu vô hình trên không gian ảo.
    Nghe con tim thì thầm mách bảo
    Hãy đi cùng em đến mọi bến bờ.

12 thg 2, 2013

CHÀO MỪNG NGÀY LỄ TÌNH YÊU !




     Một vị thánh đã chịu bao đau đớn,
    Cho loài người giữ được tình yêu.
    Khi đã có, xin đừng đánh mất,
    Bởi tình yêu đích thực, không nhiều.

    Bạn đang yêu? 
    Hay chỉ làm những việc giống tình yêu ?



3 thg 2, 2013

30 thg 1, 2013

23 thg 1, 2013

CÙNG ĐỢI XUÂN VỀ

    Thưa các bạn!
Bên thềm xuân đang tới, ai cũng mang trong lòng mình niềm khát khao đợi nắng xuân về để xua đi giá rét mùa đông. Nếm trải hương nồng đượm, dịu dàng của tiết trời xuân sẽ làm ta ngây ngất, bâng lâng và tình thơ bỗng ùa vào tâm tưởng thành những ngôn từ diễn tả cùng xuân.

17 thg 1, 2013

MƯA ĐÔNG

Mưa đông nhuần nhị, thướt tha,
Như tình mình nhuộm la đà màn sương.
Dằn lòng, nén giận, để thương,
Cho ngày mai tỏa ánh dương, xuân về.

14 thg 1, 2013

THỬ NGHIỆM ĐƯỜNG THI TRÀO PHÚNG

     Nghe nói CSGT được hưởng một tỷ lệ phần trăm tiền phạt vi cảnh nên họ rất kiên tâm thi hành nhiệm vụ để đảm bảo trật tự an toàn giao thông ở mọi tuyến đường. Cảm thông với họ tôi làm mấy "Thỏi Đường Thi thử nghiệm" mời các bạn cùng thưởng ngoạn cho vui !

10 thg 1, 2013

MÙA ĐÔNG HOANG SƠ

Cầu đã bắc qua dòng sông Mơ,
Nối hai đầu bồng bềnh ảo vọng.
Khi “Mùa Đông” mang rét về tê cóng,
“Người Đất Tổ Hoang Sơ”  đốt lửa giữa rừng già.


5 thg 1, 2013

ĐƯA EM VỀ TUỔI TRĂNG TRÒN


Đưa em về tuổi trăng tròn
Để anh tưởng tượng môi son, má hồng.
“…Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng, như cá cắn câu…”

3 thg 1, 2013

TÔI ĐI TÌM TÔI

Tìm mãi, tìm hoài mà chẳng thấy mình đâu.
Vì tôi đã hòa tan vào trong em tất cả
Và chấp nhận mọi cảnh đời nghiệt ngã,
Để nhận về hạnh phúc, tình yêu.