1 thg 10, 2010

TRƯỚC NGÀY GIỖ CHA



THEO DẤU CHÂN CHA

Kính tặng Cha nhân ngày giỗ đầu 
(11/Giêng/Canh dần - 2010)




MÙA XUÂN TRÊN QUÊ HƯƠNG



NƠI GIAO HÒA TÂM LINH



LÀNG VẠN QUÊ CHA THỜI ẤU THƠ



CHA VẪN ĂN CÙNG MẸ 
BỮA CƠM CHIỀU ĐẠM BẠC

Con lần theo những dấu chân Cha.
Tám mươi bảy mùa xuân,
Để lại trần gian những bước đi vội vã.
Dòng đời vẫn trôi từng ngày hối hả
Dấu chân còn mà con chẳng thấy Cha…







 
Sắc trời xuân quê rực nở lộc và hoa.
Con nhớ lại tuổi thơ chập chững.
Cha dắt con đi từng bước chân chưa vững,
Rồi thả con,cha dang rộng vòng tay.
Con ào tới,ngã vào lòng cha,cười ngất ngây.
Một khoảng trời thơ suốt đời con nhớ.
Vì có nhiều đâu chỉ một lần tuổi nhỏ,
Được cha dịu dàng nâng bước con đi.
Sau chín năm kháng chiến trường kỳ,
Cha trở lại con đã thành cậu bé,
Quàng khăn đỏ- góc quốc kỳ màu đỏ,
Một hai!một hai theo nhịp trống cà rình.
Một khoảng trời hồng rực rỡ bình minh.
 
Hết khoảng lặng không dài giữa hai trận đánh,
Cha lại lên đường trong đoàn quân dũng mãnh,
Vọng lại quê hương ca khúc quân hành.
Dòng thời gian trôi trong khốc liệt chiến tranh.
Con khôn lớn lại theo cha đứng vào đội ngũ.
Những chàng trai từ quê hương Đất Tổ,
Bốn ngàn năm trung dũng ngoan cường,
Bốn ngàn năm kiên định một con đường:
Dựng và giữ đất con Hồng cháu Lạc
Lời thề sắt son suốt đời ghi tạc,
Thành lẽ sống làm người không thể nhạt phai.





 
Xuân Trường sơn rực rỡ cánh hoa mai.
Trời Tây bắc hoa ban rừng ngợp nắng.
Dấu chân cha đi qua từng trận thắng.
Ở hậu phương mẹ khấp khởi mong chờ,
Dệt nỗi nhớ thương thành những vần thơ,
Theo cánh thư xanh gửi ra tiền tuyến.
Cho vơi đi phần nào lòng khát khao,lưu luyến.
Nghĩa nước,tình nhà chĩu nặng hai vai…
 
Có một con đường luân hồi dấu Trần ai.
Mỗi kiếp người một thời thân gửi.
Sao tránh khỏi những đớn đau,buồn tủi,
Sau mất mát,đắng cay là hạnh phúc chan hòa.
Một khoảng đời nhuộm cả máu và hoa,
Cả nước mắt,nụ cười và còn hơn thế nữa.
Dấu chân cha đã đong đầy tất cả,
Giông bão,đạn bom,nắng biển,mưa ngàn
 
Bên mộ phần cha,con nhận ra dấu chân.
Cha vẫn đi về trong vĩnh hằng siêu thoát.
Nơi chỉ có tình yêu thương chân thật.
Xóa bỏ mọi hận thù,lừa đảo,dối gian.
Trên thanh cao vĩnh viễn mùa xuân,
Vẫn âm vang bản trường ca bất tận.
Nơi những linh hồn không còn thù hận,
Chỉ có tình yêu,hạnh phúc,hòa bình
Bóng tối lui dần rực rỡ bình minh…
 
                    Xuân Canh dần-2010
                             Con trai
                       Ngô Toàn Thắng
   Tôi xin thay mặt thân mẫu và toàn thể gia đình xin chân thành cảm ơn các bạn trên mạng internet trong thời gian qua đã ghé thăm và có lời sẻ chia nỗi niềm thương cảm của chúng tôi trong ngày giỗ đầu cha tôi.
   Vì công việc bộn bề nên tôi không qua thăm các bạn được xin lượng thứ!Tôi đã trình tấu với cha tôi sự sẻ chia của các bạn và tin rằng ở nơi chín suối ông sẽ nghe thấu và ghi nhận.
   Một lần nữa xin cảm ơn các bạn!!!